Đã quen rồi cái kiểu chuyện tình hoàng tử công chúa, chàng là một soái ca hoàn mĩ, nàng là tuyệt đại mỹ nhân…

Sự hoàn hảo đến mức vô lý đã có thời thu hút bạn đọc? Hoàn hảo không phải không tốt, là rất tốt! Nhưng cái khái niệm đó do con người sáng tạo ra, trên thực tế là không có.

Đang xem: Chuyện cũ của lịch xuyên review

Nói đến tác phẩm ngôn tình “Chuyện cũ của Lịch Xuyên”, lần đầu mình đọc một câu chuyện mà dư âm cứ ở trong đầu nhiều tuần liền.

*

Đầu tiên, phải nói đến chủ để tác giả Huyền Ẩn chọn. Tình yêu giữa một cô gái non dại và một người đàn ông trưởng thành bất hạnh. Anh ta bị mất 1 chân và mang trong mình căn bệnh nan y. Rõ ràng chàng không phải bạch mã hoàng tử, không phải gười yêu, người chồng lý tưởng cho các cô gái. Nhân vật nam chính tuy không có diện mạo tốt nhưng vẫn nổi bật trong câu truyện vì một tâm hồn thanh khiết như Đường Huyền Trân, bản lĩnh phi thường như Nick Vujiic, sự bao bọc với người mình yêu như Edward Cullen, cùng với một chút sỉ diện của nam nhi, một chút tự ti của người khuyết tận. Không biết vì sao, Hoa Ban cảm thấy Lịch Xuyên mới là nhân vật nam chính đẹp nhất trong ngôn tình Trung Quốc. Anh ấy không mang vẻ thiên tài khôn ranh như Tiêu Nại, không đẹp “rùng rợn” như các vị soái ca cổ đại ngôn tình nhưng có một sự thủy chung, một tình yêu nồng nàn mãnh liệt như chàng Romeo qua ngòi bút William Shakespeare. Anh ấy có thể chết vì người con gái anh ta yêu (điều này nhiều người làm được) nhưng cái đáng phục ở đây là anh ấy đã sống vì người anh ấy yêu.

Câu truyện mang màu sắc hiện thực rất lớn, nhưng ko vì thế mà thành thô thiển, mất đi sức lãng mạn. Mình khâm phục lối viết của Huyền Ẩn. Tác giả này như nắm được nguyên lý ‘Tảng băng trôi” của Hemingway. Không bao giờ kể rằng Lịch Xuyên giàu, nhưng người đọc phải sửng sờ vì anh ta quá giàu. Không bao giờ nói anh tài giỏi, nhưng bạn tự nhiên hiểu, Lịch Xuyên không phải người tầm thường.

Xem thêm:

Những chi tiết lãng mãn, những cảnh nóng trong truyện không dùng nhiều từ ngữ hoa lệ, gợi hình. Thông thường bạn sẽ thấy trong ngôn tình, để viết một cảnh nóng, người ta sử dụng miêu tả quá nhiều, có khi kỉ càng đến thô thiển, thiếu đi tính thẩm mĩ. Còn trong tác phẩm này, chỉ vài ba câu, vai ba từ đã thấy nồng nàn…. Hoa Ban nhớ hoài “lần đầu tiên’ của nữ chính. Không rõ nguyên văn nhưng mình nhớ truyện viết đơn giản thế này:

Tiểu Thu không ngờ rằng nụ hôn đầu và “lần đầu tiên” lại đến với cô cùng một lúc. Sau cái hôn say mê đột ngột, Lịch Xuyên ở dưới nước ôm lấy Tiểu Thu, hỏi khẽ:

-Did I scare you?

-No.

-Can I kiss you?

-Yes.

Xem thêm:

Sau đó thì không nói gì lại hôn một lần nữa. Mình cảm thấy đoạn này tinh tế vô cùng. Vì sao ư? Lần đầu anh chàng nào đó vội vã hôn bạn là vì anh ta không kiềm chế được cảm xúc, chỉ biết làm theo bản năng. Khi hôn rồi mới thấy lo sợ, không biết cô ấy có bị giật mình? Không biết cô ấy có ngượng? không biết mình có quá đáng?… khi người kai iu bạn, người t sẽ quan tâm tới cảm xúc của bạn nhiều hơn là lòng ham muốn chiếm hữu…

Tuy rằng Lịch Xuyên cụt mất một chân nhưng người đọc không cảm thấy anh ấy tàn tạ mà là một sự khâm phục cái lý trí bền vững, cái lòng tự trọng không muốn nhận sự thương hại từ ai. Lịch Xuyên quả thật nồng dượm hơi thở đàn ông, bàn lĩnh đàn ông… (Nói nhỏ, nếu chồng tương lai của mình dc như thế, dù anh ta có khuyết thêm chỗ nào mình cũng nguyện yêu ^^)

Về Tiểu Thu, nhân vật nữ chính, Hoa Ban khen ngợi tính logic của truyện vì đã diễn đạt đúng tâm lý của một thiếu nữ mới lớn, bộc lộ sự trưởng thành trong tâm hồn, nhận thức khi cô biết yêu và trãi qua đau khổ. Tình yêu của họ thật đẹp, luôn hy sinh cho nhau. Nhiều đọan vừa đọc mình phải vừa ôm ngực vì trạng thái “ép tim”.

Trong tác phẩm này, yếu tố ai hơn ai không chiếm ưu thế. Thông thường, ngôn tình bạn đọc sẽ có kiểu: nam chính hoàn hảo, bá đạo, một tay thâu tóm bầu trời. Nữ chính mềm mại, yếu ớt,chỉ có thể dựa bào tình yêu của ng’ kia chở che. Trong truyện này, cả 2 nhân vật đều vô cùng mạnh mẽ, họ tạo ra khoản trời riêng cho mình, sự nghiệp riêng cho mình. Tình yêu đến rất bình đẵng. Ai cũng có ái yếu đuối. Không phải chỉ người phụ nữ mới khóc. Mình nhớ hoài ở gần cuối truyện, giữa đêm khuya, nhớ lại những gì vừa trãi qua, Lịch Xuyên đã gục vào lòng cô gái anh yêu mà khóc, bảo là: “Xin lỗi, anh đã khiến em chậm trễ quá nhiều!”

Túm tùm tụm lại, CHUYỆN CŨ CỦA LỊCH XUYÊN là mọt truyện rất đáng đọc. Phù hợp với ai có trái tim ướt át, tâm hồn tinh tế, hướng nội!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *